Hà Giang là tỉnh miền núi, biên giới cực Bắc của Tổ quốc, có vị trí chiến lược quan trọng về kinh tế - xã hội, quốc phòng - an ninh. Tỉnh có trên 275 km giáp với nước Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa. Phía Đông giáp tỉnh Cao Bằng, phía Nam giáp tỉnh Tuyên Quang và phía Tây giáp tỉnh Lào Cai, Yên Bái.
Hà Giang có tổng diện tích tự nhiên là 7.914,8992 km2. Dân số tính đến 31/12/2011 là 755.632 người. Tại điểm cực Bắc của Hà Giang, cũng là cực Bắc lãnh thổ Việt Nam, có vĩ độ 23o13’ Bắc. Điểm cực Tây có kinh độ 104o24’ ở huyện Xín Mần và điểm cực Đông tại huyện Mèo Vạc, có kinh độ là 105o30’.
Hiện nay, Hà Giang có 10 huyện và 1 thành phố, với một quần thể núi non hùng vĩ, địa hình hiểm trở, có độ cao trung bình từ 800 m - 1200m so với mực nước biển, nơi cao nhất là đỉnh Tây Côn Lĩnh cao 2.419m. Điểm đặc biệt về địa hình Hà Giang là mật độ tập trung các ngọn núi cao khá dày đặc, được chia thành 3 vùng rõ rệt: Vùng cao núi đá phía Bắc gồm các huyện Đồng Văn, Mèo Vạc, Yên Minh, Quản Bạ; vùng cao núi đất phía Tây gồm các huyện Xín Mần, Hoàng Su Phì; vùng thấp gồm các huyện Vị Xuyên, Bắc Quang, Bắc Mê, Quang Bình và thành phố Hà Giang. Nhiệt độ trung bình hàng năm khoảng 20,80C - 22,40C. Các sông, suối ở Hà Giang thuộc hệ thống sông Hồng, có độ nông sâu không đều, độ dốc lớn, nhiều thác ghềnh, không thuận lợi cho giao thông đường thuỷ, đây lại là nguồn nước chính phục vụ cho sinh hoạt, tưới tiêu, đảm bảo môi trường sinh thái. Hà Giang có 3/4 diện tích là đồi núi, địa hình Karst tiêu biểu với bạt ngàn núi đá tai mèo ở các huyện phía Bắc. Hệ thống những thác nước, hang động đẹp không chỉ có giá trị về cảnh quan, nhiều nơi còn chứa đựng những giá trị di tích lịch sử, khảo cổ học...
0 comments: